34 năm trước, anh là một tay câu cá siêu hạng 11 tuổi.

Một buổi chiều tối trước khi bị cấm câu cá lô, anh và mẹ đã tiếp tục đến nơi câu cá từ rất sớm. Sau khi lắp mối xong, anh quăng dây câu hết lần này đến lần khác vào giữa hồ, dưới ánh mặt trời óng ánh có nhiều vòng tròn sóng lăn tăn đủ màu. Khi mặt trăng lên cao, các con sóng ấy biến thành màu trắng bạc, cảnh tượng đẹp đẽ say lòng người.

Bỗng nhiên, cảm giác đầu kia của cần câu nằng nặng. Anh biết chắc chắn có một con cá lớn đang cắn câu, anh vội vàng thu dây câu. Mẹ ở bên cạnh im lặng nhìn thao tác thuần thục nhanh nhẹn của con trai, vô cùng hài lòng. 

Cuối cùng, con trai cẩn thận kéo con cá to đang cô giãy giụa lên khỏi mặt nước. Con cá mới to làm sao! Trước đây anh chưa từng thấy con cá nào to như thế! Nó là một con cá lô. 

Hai mẹ con sững sờ nhìn con cá đẹp. Dưới ánh trăng quai hàm con cá xinh đẹp ngậm lưỡi câu giãy giụa. Mẹ bật đèn pin xem đồng hồ, đã 10 giờ đêm, nhưng vẫn còn cách 2 tiếng so với thời gian cho phép câu cá lô.

“Con phải tha nó đi, con trai”. Me bảo.

“Mẹ!”, con trai bật khóc.

Văn còn có con cá khác”. Me an ủi anh. 

Sẽ không có con cá to như thế này nữa”. Con trai vẫn còn tiếc nuối.

Anh nhìn quanh hổ, dưới ánh trăng, chẳng thấy bóng dáng một người câu cá hoặc chiếc thuyền câu nào. Anh lại nhìn mẹ, tuy không ai nhìn thấy họ, cũng chẳng ai biết chuyện này, song qua sắc mặt ôn hòa, hiền lành nhưng lại vô cùng kiên quyết của mẹ, anh biết không thể thay đổi quyết định. Anh dành từ từ tháo lưỡi câu trên miệng con cá to, phóng sinh nó.

Trong đêm tối, con cá lô cử động thân người to lớn ngốc nghếch nhẹ nhàng quẫy đuôi về nơi nước sâu trong hổ, dần dần mất hút. Anh nhớ lại cảnh mừng rỡ khi vừa câu được con cá to cứ như đang mơ vậy. 

Đấy là chuyện của 34 năm trước. Hôm nay cậu bé đó đã trở thành một kiến trúc sư thành đạt ở thành phố New York. Căn nhà nhỏ của mẹ vẫn ở trên đảo nhỏ giữa hồ, anh vẫn thường xuyên tới đó câu cá.

Anh nói rất đúng, anh sẽ không bao giờ câu được con cá to xinh đẹp như con cá mà buổi tối ngày xưa anh đã câu được, song anh lại cảm ơn mẹ suốt đời vì điều này. Trong cuộc sống sau này, anh gặp phải nhiều vấn đề tương tự buổi tối đó nhưng chưa bao giờ anh lơ là tự kiểm soát mình vì không ai biết. Qua sự thành thật, chăm chỉ, tuân thủ luật pháp nên anh vẫn có thể có được con cá to trong cuộc sống, thành tích nổi bật trong sự nghiệp.

Suy nghĩ của cha mẹ

Me lấy mình làm gương, dạy con trai quy tắc áp dụng trong suốt cuộc đời.

Phẩm chất, nhân cách của cha mẹ có tác dụng tự nhiên thay đổi con cái lúc nào không biết, cha mẹ sẽ ảnh hưởng sự trưởng thành sau này của con. Nếu tấm gương cha mẹ xuất hiện lệch lạc, tư tưởng hành vi của con sẽ xuất hiện lệch lạc. Trong cuộc sống sau này, chúng sẽ thả lỏng kiểm soát mình, làm ra những việc có hại cho đạo đức chung của xã hội, từ đó cũng làm cho chúng đánh mất cơ hội phát triển nhân cách xã hội.

Trong việc giáo dục sự thành thật của con cái, song song với việc đi sâu vào hành vi đạo đức của con, phụ huynh vừa phải quan tâm đến kết quả hành vi vừa phải quan tâm đến tính hợp lý và tính thỏa đáng của quá trình hành vi, xây dựng cho con cái một môi trường tốt về sự thành thật, khích lệ, lạc quan cầu tiến để đảm bảo chắc chắn trong cuộc sống, con cái không đến nỗi đi lệch khỏi quỹ đạo xã hội.

Cùng bé yêu

Related Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *