Có một anh công nhân thông minh, kỹ thuật thành thục, không những anh có thể hoàn thành nhiệm vụ một cách vừa nhanh vừa tốt, mà còn có thể đề xuất ý kiến hợp lý với nhà máy, vì anh rất có năng lực quản lý và điều khiển loại công việc này, anh là chủ ở nơi anh làm việc; khi người khác cáu giận với anh, anh sẽ mỉm cười xuề xòa, cho thấy khả năng kiềm chế rất cao do đầy tự tin vào khả năng của mình.

Nhưng khi anh về tới nhà, nếu không được ăn cơm ngay hoặc vợ nấu cơm không ngon miệng thì anh sẽ nổi cơn thịnh nộ. Trong nhà, anh đã không còn là anh công nhân năng nổ kia. Ở nơi có thể bộc lộ con người có năng lực thì anh là một người bình tĩnh, vui vẻ, nhưng đổi lại ở một nơi không thể thi thố thì anh lại trở thành một người có tính tình thất thường. 

Có lẽ, nếu học được cách nấu canh thì anh có thể trở thành một người hoàn hảo.

Người công nhân năng nổ, người chồng thất thường

Suy nghĩ của cha mẹ

Từ sự chuyển biến vai trò và chuyển biến tính cách của anh công nhân này, chúng ta dễ dàng nghĩ được tại sao “con một” được nuông chiều từ bé không chỉ thiếu ý thức độc lập mà còn thường có biểu hiện rất ngang ngạnh.

Ai cũng biết, dạy con tự rửa tay, tự ăn cơm, tự mặc quần áo, tự băng qua đường, tự sắp xếp quần áo đồ đạc là vô vị hơn, phiền phức hơn, khó khăn hơn, cần nhẫn nại hơn so với việc rửa tay dùm con, đút con ăn cơm, giúp con mặc quần áo, nắm tay con qua đường, thu xếp quần áo đồ đạc thay cho con. Nhưng hoàn toàn là thế, những việc làm vế đầu là công việc của một nhà giáo dục, giúp con sáng tạo ra chính mình; còn những việc làm ở vế sau chỉ là công việc máy móc đơn giản của một người giúp việc, chặn kin con đường phát triển cuộc sống của con.

Đào tạo ý thức độc lập và khả năng tự lập của con cái đều có ích cho sự phát triển tính cách và phát triển trí tuệ của con.

Cùng bé yêu

Related Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *