Thời lớp 3 tiểu học, Sam đứng đầu lớp, thấy táng Sam một tập bản đồ thế giới. Sam rất vui, chạy về tới nhà thì bắt đầu xem say sưa.
Chẳng may, hôm ấy đến lượt Sam đun nước tắm cho cả nhà. Sam vừa xem vừa đun nước. Nhìn thấy bản đồ Ai Cập, nghĩ tới Ai Cập rất đẹp, có kim tự tháp, có nữ hoàng Cleopatra, có sông Nile, có Pharaoh, có nhiều thứ thần bí, nghĩ bụng sau này lớn lên nếu có cơ hội nhất định Sam sẽ đi Ai Cập.
Trong lúc xem say sưa, bỗng có một người lớn từ nhà tắm lao ra, trùm khăn kín người, hét với Sam: “Con đang làm gì thế?”.
Sam ngẩng đầu nhìn, hóa ra là cha, bèn nói: “Con đang xem bản đồ!”.
Cha giận dữ, bảo: “Lửa tắt hết rồi kìa, xem bản đồ gì chứ!”.
Sam nói: “Con xem bản đồ Ai Cập”. Cha chạy tới tát hai cái vào má Sam, sau đó bảo:
“Nhóm lửa nhanh lên! Bản đồ Ai Cập có gì mà xem!”.
Đánh xong, cha lại dá một cái vào mông Sam khiến cô nhích tới sát bên bếp lửa, ông đanh mặt bảo: “Cha bảo đảm với mày, suốt đời này mày không thể đến được một nơi xa xôi như thế! Nhóm lửa mau lên!”.
Lúc ấy, Sam nhìn cha sững sờ, thầm nghĩ: “Sao cha lại bảo đảm với mình điều kỳ quái như thế. Thật không? Kiếp này mình thật sự không thể đến Ai Cập ư?”.
Hai mươi năm sau, lần đầu tiên Sam ra nước ngoài là đến Ai Cập. Lúc đó đi nước ngoài rất khó. Bạn bè của Sam đều hỏi: “Cậu đến Ai Cập làm gì?”, Sam bảo: “Vì cuộc đời của mình không muốn bị bảo đảm”. Sau đó, cô một mình đi du lịch Ai Cập.
Ngày đầu tiên sau khi đến Ai Cập, ngồi trên bậc thềm trước kim tự tháp, Sam đã mua một tấm bưu thiếp viết thư về cho cha. Sam viết: “Cha yêu dấu, hiện tại con đang đứng trước kim tự tháp Ai Cập viết thư cho cha. Còn nhớ lúc bé, cha đã tát con hai bạt tai, đá con một cái, bảo đảm con không thể đến được một nơi xa xôi như thế này, bây giờ con đang ngồi ở đây viết cho cha đấy”. Lúc viết, Sam thấy rất đỗi xúc động.
Khi cha nhận được bưu thiếp, ông nói với mẹ cô: lần đánh nào vậy nhỉ, sao lại hữu hiệu thế này? Đánh một cái đã tới kim tự tháp rồi”
Suy nghĩ của cha mẹ
Cuộc đời không bị bảo đảm. Dù cha mẹ cho con cái sự sống cũng không thể bảo đảm cuộc đời của con sẽ xuất hiện điều gì và không xuất hiện điều gì.
Và muốn cuộc đời không bị bảo đảm, ngoài phải có mơ ước vượt qua sự trói buộc một giai đoạn sống nào đó ra, còn cần có một đam mê theo đuổi tác lâu dài. Trong cuộc đời của con cái, vai trò của bậc làm cha mẹ không phải là làm vỡ vụn dễ dàng mơ ước của con mà phải cho chúng ước mơ. Nếu không thể cho chúng ước mơ thi ít nhất nên ủng hộ chúng hoàn thành mơ ước.
Với con cái, bạn cho chúng mơ ước như thế nào, bạn ủng hộ mơ ước ấy ra sao, bạn giúp chúng thực hiện mơ ước ấy bằng cách nào?