David có hai đứa con, một đứa 5 tuổi, một đứa 7 tuổi. 

Một hôm, anh dạy cho đứa con 7 tuổi – Kelly cách sử dụng máy cắt cỏ hơi ga. Khi anh đang dạy con dùng máy cắt cỏ để cắt khoảng có ở cuối vườn như thế nào thì vợ kêu anh nghe điện thoại. David vội chạy vào nhà. Do không làm chủ được sự rung giật của chiếc máy cắt cỏ nên Kelly đã đẩy máy tới vườn hoa canh thảm cỏ, trong giây lát, thảm hoa rộng khoảng 2km đã bị cắt trụi.

David trở lại phát hiện tất cả sự việc xảy ra da rat giận dữ. Đây là vườn hoa mà anh đã mất nhiều thời gian và công sức chăm bón, chỉ trong phút chốc trở thành bãi rác hoa. Anh bắt đầu la mắng con.

Lúc này, vợ anh chạy nhanh tới, đặt tay lên vai anh âu yếm bảo: “Anh yêu, xin anh nhớ rằng, chúng ta đang trồng người chứ không phải đang trồng hoa!”.

Chúng ta đang trồng người chứ không phải đang trồng hoa

Suy nghĩ của cha mẹ

Làm cha mẹ phải hiểu chuyện nào nặng chuyện nào nhẹ. Lòng tự trọng của con trẻ quan trọng hơn bất cứ đỏ nào mà chúng làm hỏng. 

Hoa đã chết, kính cửa sổ bị quả bóng chày làm vỡ tan. bóng đèn bị con bất cẩn đụng vỡ và chiếc đĩa làm rơi trong nhà bếp… Lúc này, chúng ta đừng làm vỡ tâm hồn của con, nếu nội tâm đầy áp sức sống của chúng trở thành tấm ván giường, sự mất mát không thế níu kéo này mới là sự nuối tiếc thật sự. 

Có lần, Fiji cùng ăn tối với một vài người bạn. Đứa con trai 5 tuổi của người bạn làm đổ ly sữa trên bàn. Khi cha của cậu bé này luôn miệng trách mắng con trai thì Fiji cũng cố ý làm đổ chiếc ly của anh. Khi Fiji giải thích anh 48 tuổi còn có thể làm đổ đồ đạc, cậu bé bắt đầu mỉm cười, còn cha mẹ của cậu bé dường như cũng hiểu ý của Fiji nên không còn tức giận nữa. 

Cha mẹ sao dễ quên rằng họ vẫn đang học thế nhỉ!

Khi ấy, con cái biết không cần phải sợ lầm lỗi. Ngoài ra, chúng còn học dược, lầm lỗi chỉ là cơ hội học dược diều mới. Dù thất bại, chúng ta vẫn học được thứ có giá trị từ những lỗi lầm đó.

Cùng bé yêu

Related Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *