George Washington là cha đẻ của nước Mỹ, sở dĩ ông được người đời tôn kính, không chỉ ông đã giành được độc lập cho nước Mỹ và đã cống hiến kiệt xuất cho sự sáng lập của nước Mỹ, mà còn vì ông là một người có đạo đức cao thượng. Câu chuyện cây anh đào vẫn còn truyền tụng đến ngày nay, nó phản ánh phẩm chất thật thà của cậu bé Washington và cũng khẳng định ý niệm dạy con của cha Washington.

Lại đến ngày 22 tháng 2 hằng năm, đây là ngày sinh nhật của Washington. Tuy thời tiết bên ngoài khá lạnh, nhưng trong nhà của Washington lại vui phơi phới. Mọi người đều hớn hở chúc mừng sinh nhật Washington. Tràng lời hát “Happy birthday” và ánh nến vàng rực khiến mọi người cảm thấy nóng hừng hực.

Washington nhận được rất nhiều quà sinh nhật: thiệp mừng, kẹo, quần áo, đồ chơi v.v… Cậu hăm hở bày quà trong phòng ngủ của mình. 

Trong tất cả các món quà nhận được, có một món khiến cậu vui nhất, đó là chiếc rìu sáng lấp lánh của một người bà con tặng cậu! Cậu cầm chiếc rìu ngắm nghía, còn cố ý làm một tư thế lao tới bổ cây, gương mặt lộ nụ cười mãn nguyện. Bỗng nhiên, trong đầu cậu lóe lên ý nghĩ: nên đi thử xem lưỡi rìu có bén không. 

Chiếc rìu lấp lánh

Washington hí hửng cẩm chiếc rìu bước ra khói nhà, chuẩn bị tìm một cái cây thích hợp. Nhưng trong sân, có cây sản sùi quá cứng, cậu sợ chiếc rìu bố không nổi; có cây vừa non vừa yếu ớt không chịu nổi bị bổ. Cậu nhìn quanh, cuối cùng phát hiện một cây anh đào vừa ý cậu nhất. Thế là cậu nâng cao chiếc rìu, ngửa người ra sau dùng hết sức lực bổ về phía nó, một âm thanh thật giòn vang lên, cây anh đào ngã xuống theo âm thanh ấy.

Washington nhìn cây anh đào nằm sõng soài trên mặt đất, trong lòng rất vui. Nhìn chiếc rìu trong tay, lưỡi rìu vẫn còn sáng loáng. “Chiếc rìu bén thật!” cậu không nén được thốt nên lời.

Rất nhanh sau đó, cậu bé Washington mang niềm vui của kẻ chiến thắng quay về phòng ngủ cất đi chiếc rìu ấy. 

Sáng hôm sau, cha của Washington phát hiện cây anh đào bị ai đó chặt đứt trong vườn hoa, ông đùng đùng nổi giận, vì đây là giống cây tốt ông cố ý mua từ Anh về. Ông lập tức truy hỏi, bầu không khí trong nhà bỗng chốc trở nên căng thẳng. Người nhà chưa bao giờ thấy cha của Washington giận dữ như thế, mọi người đưa mắt nhìn nhau bối rối.

Chính lúc này, Washington bước tới trước mặt cha, ngước đầu lên, nói: “Cha ơi, con không biết nói dối, cha biết con không biết nói dối. Con dùng chiếc rìu nhỏ chật đấy ạ. Con muốn thử độ bén của nó”. 

Thấy vẻ thật thà của Washington, lại nghe nó trả lời thành thật thế kia, cơn giận của cha Washington phút chốc tan biến, ông chuyển giận thành vui, bảo: “Nào, để cha ôm con một tí nào, con trai thật thà của cha!”. Vừa nói ông vừa ôm lấy Washington, xúc động nói với con trai: “Con trai à, giá trị thật thà của con vượt xa hơn cả một nghìn cây anh đào”.

Suy nghĩ của cha mẹ

Phẩm chất ưu tú là vô giá. Phải biết phát hiện và khẳng định phẩm chất ưu tú của con cái, dù việc làm của con gây ra tổn thất tiền bạc.

Khi trẻ con được người chung quanh khen ngợi, cho rằng mình “thành thật”, nó sẽ tiếp tục duy trì phẩm chất tốt đẹp ấy, khi người khác cho rằng nó “thật giỏi”, nó thường sẽ có phát huy một cách siêu thường. Có một nhà triết học từng kể lại sự tự tin sau khi được người khác khẳng định đã mang đến cho con người sức mạnh như thế này: “Khi bạn có cảm giác thiên tài, bạn sẽ trở thành thiên tài. Khi bạn có cảm giác anh hùng, bạn sẽ trở thành anh hùng”.

Khi con cái có biểu hiện tiến bộ, làm cha mẹ phải kịp thời khẳng định điều đó. Nếu con cái có tiến bộ, phụ huynh chỉ vui trong lòng, không thể hiện ra ngoài, hoặc sợ sau khi khen xong sẽ khiến con kiêu ngạo tự mãn, không muốn thể hiện ra, như vậy sẽ khiến con cảm thấy phụ huynh không quan tâm tới mình, mình nỗ lực phi công. Lâu dài sẽ làm tổn thương ý chí vươn lên của con.

Cùng bé yêu

Related Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *