Cá chày rất thích ăn cá chép con. Nếu thả các con mối vào hồ thì trong phút chốc, trong hồ chỉ còn lại cá chày. Nhưng khi chúng ta cho một tấm kính vào trong hồ, ngăn cách chúng với lũ chép con thì có chuyện thú vị xảy ra. Cá chày không nhìn thấy tấm kính, mỗi khi nó lao đến miếng mồi ngon thì đều bị va vào tấm kính. Lúc đầu, cá chép bơi hết lần này đến lần khác tới tấm kính và bị dụng tối tăm mày mặt. Hiển nhiên, hành động săn mồi kiểu này của cá chày không được mạnh thêm, vì vậy khả năng săn mồi của cá chày dần dần bien mat

Cuối cùng, cá chày hiểu được rằng lũ cá con này có thể nhìn chứ không thể với tới, thế là, chúng thay đổi hành vi của mình, không đi săn lũ chép con trước mặt nữa. Lúc này, lấy tấm kính trong máng nước bỏ đi, kết quả là lũ chép con có thể bơi lội tung tăng một cách an toàn trước mặt kẻ thù của chúng. Cá chày cũng không muốn ăn thịt chúng vì chúng đã hiểu lũ cá con này không ăn được. Điều khiến mọi người ngạc nhiên là, cuối cùng những con cá chày to lớn này lại bị chết đói trong khi thức ăn mà chúng yêu thích vẫn luôn boi quanh miệng chúng.

Đây chính là thí nghiệm định luật mạnh lên hoặc biến mất nổi tiếng trong tâm lý học. Nó chứng minh rằng một số bản năng, sau khi không phát triển được thì cũng biến mất.

Cá chày bị chết đói

Suy nghĩ của cha mẹ

Sửa đổi lành động không tốt của con không phải là một chuyện đơn giản, nếu vận dụng thích đáng định luật phát triển hoặc biến mất thì sự việc sẽ trở nên dễ dàng hơn.

Kết hợp với ví dụ sau đây, cha mẹ sẽ có thể hiểu được tác dụng của định luật phát triển hoặc biến mất trong việc giáo dục con:

Cha mẹ Mark đã dùng hết mọi cách đối với đứa con bướng bỉnh của mình. Họ đánh, phạt đứng góc tường, giục ngủ sớm, trách mắng, nhưng chẳng tác dụng. Tính khí nóng này của cậu bé Mark vẫn chứng nào tật nấy.

Sau đó, một buổi tối, cha mẹ Mark đều đang đọc báo trong phòng khách, họ nói một số lời gì đó làm cho con trai của họ nổi giận, Mark liền lăn ra đất hờn dỗi. Nó la hét, đập đầu xuống đất, khua chân múa tay. Lần này, cha mẹ đều rất giận nhưng lại không biết làm thế nào, thế là họ ngồi im. Họ im lặng tiếp tục việc đọc báo của mình.

Đây quả là tình hình mà cậu bé bướng bỉnh không mong đợi nhất. Nó đứng lên nhìn cha mẹ của nó rồi lại ngã ra đất diễn lại vở kịch nằm ăn vạ lần thứ hai. Cha mẹ của nó vẫn không có bất cứ phản ứng nào. Lần này, họ đưa mắt nhìn nhau một cách bình thản, sau đó quan sát Mark một cách ngạc nhiên.

Mark diễn lại vở kịch nằm vạ lần thứ ba. Cha mẹ của Mark tiếp tục không quan tâm tới. Cuối cùng, phản ứng của Mark là gì nhỉ? Nó cảm thấy việc mình bò ra đất la hét quả thật là quá ngốc nghếch.

Từ đó, nó không còn nổi giận vớ vẩn với người khác nữa. 

Sự nổi giận vớ vẩn của Mark tự nhiên biến mất vì không được cổ vũ để tạo và phát triển. Khi cha mẹ sử dụng định luật phát triển hoặc biến mất, quý ở chỗ kiên trì. Phải kiên trì lập trường của mình, đừng trả giá với con cái, cuối cùng hành vi không tốt của con sẽ được sửa đổi.

Cùng bé yêu

Related Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *