Bé John nài nỉ mẹ mua một chiếc xe đạp. Mẹ nghĩ, nên cho Joh tự phán đoán biểu hiện của mình có nên được phần thưởng này hay không, bèn nói: “Cục cưng, bây giờ không phải Giáng sinh, cha mẹ cũng không giàu đến mức có thể để con muốn mua gì thì mua đó, Thế này nhé, tại sao con không viết thư cho thượng đế, cầu nguyên một chiếc với ngài?”.

Bé John buồn xo, nổi giận cũng vô ích, cậu bé bị mẹ đưa về phòng, cuối cùng cậu cũng ngồi xuống viết thư cho thượng đế.

Thượng đế thân mến!

Năm nay con luôn là đứa bé ngoan, nếu có thể được một chiếc xe đạp mới, con cảm ơn ngài khôn xiết!

Bạn của ngài: John

Bé John viết xong bèn nghĩ, thượng đế chắc chắn biết mình là một đứa bé hư không hơn không kém, thế là vội xé thư viết lại.

Thượng đế thân mến!

Năm nay con vẫn luôn là một đứa bé biểu hiện rất tốt, con muốn một chiếc xe đạp mới.

John chân thành của ngài

Bé John ngẩm nghĩ, lá thư này vẫn không thành thật lai xé viết lại.

Thuợng để thân mến:

Nam nay con luôn muốn làm một đứa bé ngoan, con có thể được một chiếc xe đạp mới không?

John

Viết xong lá thư, bé John gác tay lên trán tự hỏi, cầu biết biểu hiện của mình năm nay luôn rất tệ, không xứng đáng với món đo mới nào cả, cậu bèn buồn bã vứt thư vào thùng rác.

Bé John viết thư cho thượng đế

Suy nghĩ của cha mẹ

Để con cái tự phê bình chính mình, cho điểm chính mình,đây là một ý hay. So với phê bình con cái một cách cứng rắn, trách móc chúng thế này cũng không phải, thế kia cũng không đúng, thì đây là cách thông minh và nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Chỉ có con cái mới rõ những việc mà minh đã làm, để chúng tự phê bình từ nội tâm của mình rằng mình có xứng đáng được thưởng không, chúng mới có thể tâm phục khẩu phục.

Đây là nghệ thuật phê bình và từ chối, có hiệu quả gấp bội lần.

Không có chuyện làm không được, chi có nghĩ không ra. Nếu cha mẹ đều có thể động não thật nhiều, nhất định sẽ có nhiều cách để giáo dục con.

Cùng bé yêu

Related Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *